Tòa án Hoa Kỳ bác bỏ yêu cầu chấm dứt thuế 232 của các nhà xuất khẩu
Mã sản phẩm | : | |
Ngày đăng | : | 29/07/2014 |
Giá | : | Xin vui lòng liên hệ hoặc gọi số 0938 28 31 36 |
Dựa vào tiền lệ trong vụ việc áp thuế 232 sản phẩm dầu vào năm 1970, CIT phán quyết “quyết định của Tổng thống về việc có áp thuế 232 hay không là quyết định theo ý của Tổng thống, không quy định theo bất kỳ ngôn ngữ hoặc tiêu chuẩn nào”. Theo đó, quyết định áp thuế của Tổng thống dưới hình thức tự vệ thương mại là một vấn đề “theo sự đánh giá của riêng Tổng thống”.
AIIS cho rằng quyết định của Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump vào tháng 03/2018 về việc áp thuế 25% đối với nhập khẩu thép từ một số quốc gia và miễn trừ một số quốc gia đã gây nên “một vấn đề gây tranh cãi về hiến pháp của cả Đạo luật Quốc hội (Mục 232) và tuyên bố của Tổng thống về thẩm quyền của hành động áp thuế đó. ”
Thẩm phán của CIT là Ông Gary S. Katzmann lưu ý rằng trong Mục 232 có cho phép Tổng thống linh hoạt, điều này nghĩa là “Tổng thống có thể điều chỉnh thương mại bằng phương tiện, phương pháp dành riêng cho Quốc hội”.
“Chúng tôi lập luận rằng Đạo luật (232) cho phép “có 01 phạm vi không rõ rệt” mà Tổng thống có thể viện dẫn Đạo luật này ra để có biện pháp theo hiến pháp dành cho Quốc hội, và phạm vi điều tra, xem xét sự việc sẽ không bao gồm sự thật này”.
Những điều này vượt quá thẩm quyền của tòa án. Năm 1976, vụ việc áp thuế dầu Algonquin đã duy trì việc sử dụng rộng rãi khái niệm “an ninh quốc gia“ như một sự biện minh, cái cớ cho hạn ngạch và thuế quan và Quốc hội đã ủy quyền cho Tổng thống hành động để điều chỉnh lượng nhập khẩu.
Trong khi tòa án bị ràng buộc bởi tiền lệ, Ông Katzmann cho rằng các luật điều chỉnh Mục 232 có thể cần phải được xem xét lại: “Nếu sự ủy quyền (được áp thuế) được Mục 232 cho phép, thì giả sử lạm dụng sự ủy quyền này thái quá và vi phạm hiến pháp thì việc gì sẽ xảy ra?”